Lời BBT - Bài thơ trong Ê-sai 55 mô tả dân Y-sơ-ra-ên từ chốn lưu đày sẽ trở về quê hương trong niềm vui bất tận, như là mùa xuân hoa nở, đất trời dường như chung hòa niềm vui – đến nỗi đồi núi cũng trỗi tiếng hát, rừng cây xanh hoan hỉ đón chào… Người thời nay khi được Chúa cứu cũng có được mùa xuân trong cuộc đời.
Bài thơ sau diễn tả niềm vui mừng hoan hỉ của sự tự do thoát ách nô lệ, tươi đẹp tựa mùa xuân:
Vì các ngươi sẽ đi ra vui vẻ, được đưa đi trong sự bình an.
Trước mặt các ngươi, núi và đồi sẽ trỗi tiếng ca hát, mọi cây cối ngoài đồng sẽ vỗ tay. Cây tùng sẽ mọc lên thay cho bụi gai, và cây sim sẽ lớn lên thay cho gai góc;
Điều đó sẽ làm cho biết danh Đức Giê-hô-va, và là một dấu đời đời không hề tiệt diệt.
Ê-sai 55:12-13 (BHĐ)
ĐỒI NÚI TRỖI TIẾNG CA
Dân Chúa thở than phu tù khốn khổ
Ngày ngóng đêm trông đất thánh được về
Chúa hứa có ngày ban ơn giải phóng
Khỏi kiếp lưu đày, vui hưởng ơn thiêng
Có Chúa bình an dắt dìu từng bước
Hành trình hồi hương cây cối vỗ tay
Núi đồi trỗi ca đón mừng dân Chúa
Người người hân hoan chúc tụng ơn Cha
Quê hương hoang vu chỉ còn phế tích
Sim sẽ nở hoa, cây trái sum suê
Chẳng còn chà chôm hay là gai góc
Tùng bách mọc lên tươi tốt khắp nơi
Dân Chúa ngắm nhìn những điều kỳ diệu
Chẳng thể đủ lời ca tụng Thánh Danh
“Việc Chúa làm Danh Ngài lưu muôn thuở
Chứng tích đời đời chẳng thể tàn suy.”
Hỡi người bao năm cách xa nhà Chúa
Tội lỗi giam cầm chẳng thể thoát ra
Nơi Chúa Giê-xu nguồn ơn cứu rỗi
Nhận ân sủng Ngài, đời mới tự do
Năm tháng trên đời còn nhiều giông tố
Có Chúa bình an chăn giữ không rời
Lòng tràn thoả vui, nhìn đời cách mới,
Cây rừng vỗ tay, đồi núi trỗi ca!
Phạm Hữu Thiên
Xuân 2025